Tôi phải ra đi trở về với Cha tôi...Con xin lỗi Cha Đứa con hoang đàng là hình ảnh khá phổ biến trong các gia đình Công Giáo đương đại, khi những đứa con đến tuổi trưởng thành quyết liệt khước từ niềm tin truyền thống của gia đình, bất kể những nỗ lực của cha mẹ dìu dắt con cái họ từng bước lớn lên trong đức tin, cùng những lời cầu nguyện thấm đẫm tình yêu dành cho đứa con yêu dấu. Kiêu hãnh và mạnh mẽ, chàng trai tìm đến những vùng đất xa lạ, buông mình vào các cuộc phiêu lưu, và háo hức dò tìm các giá trị mới, cho đến khi ngã quỵ trước thất bại và tuyệt vọng. Khi ấy, đứa con hoang đàng mới nhận biết hơi ấm vòng tay ôm của người cha là quý biết bao![1] 1. Trở về với Chúa là Cha
Con tim khiêm tốn thật thà ăn năn
Đêm dài ngồi dưới ánh trăng
Cầu xin Thiên Chúa toàn năng vô cùng.
Thứ tha tội lỗi bất trung *
Cho người con nhỏ khốn cùng, đáng thương
Một chút hy vọng lên đường
Một chút can đảm theo đường Cha đi.*
Dẫu con chẳng đáng là chi
Nhưng được cứu sống là vì chữ « Yêu »
Vì yêu nên Chúa đã liều
Chết treo thập giá buổi chiều can vê.
Cái chết nhục nhã ê chề
Cứu con thoát mọi nặng nề đau thương
Giờ con quyết chí hoàn lương *
Trở về với Chúa yêu thương muôn đời.
------------
2. Giuđa bán Chúa một lần
Phêrô chối Chúa ba lần mà thôi
Giờ đây ngẫm lại đời tôi
Bao lần lầm lỗi phản bội Chúa yêu.
Giuđa vì lòng tự kiêu
Thất vọng tự vẫn là điều không nên.
Phêrô nhờ ngước mắt lên
Ăn năn hối cải tiến lên Nước Trời.
Tội con nhiều lắm Chúa ơi !
Nhưng con muốn sống cuộc đời yêu thương
Trở nên bé nhỏ khiêm nhường
Cậy trông vững bước con đường Chúa đi.
Tội con độc ác gian nguy *
Vì yêu Chúa đã quên đi cả rồi
Hạnh phúc Vĩnh Cửu chào mời *
Thiên đàng rộng mở, đợi chờ con yêu.
-----------
3. Hỡi người con thứ đi hoang
Mau mau chỗi dậy hân hoan về nhà
Không đâu bằng ở nhà Cha
Không gì bằng tấm lòng cha đợi chờ.
Dẫu rằng anh mãi thờ ơ
Nhưng Cha vẫn cứ mong chờ tin anh,
Nhẫn kia Cha vẫn để dành
Áo rách cha đã khâu lành vì yêu.
Dẫu anh lầm lỗi quá nhiều *
Nhưng Cha chỉ giữ một điều mà thôi
Thương anh một mình đơn côi
Sống nơi đất khách nổi trôi bồng bềnh.
Đời người sao thật mong manh
Tìm nơi hạnh phúc Cha Lành mà thôi *
Nay anh đã nhận ra rồi
Hết mình tạ tội đền bồi anh ơi *
Dựng xây lại một cuộc đời *
Sống sao xứng đáng đạo đời yêu thương.