PHÓ THÁC
Cảm hứng Lc 22, 42
LẠY Chúa là nguồn Ơn Cứu độ
CHA Chí Nhân thương xót mọi sinh linh
NẾU loài người không được Chúa thương tình
CON là một trong muôn vàn tạo vật
PHẢI hư đi nơi kiếp kiếp trầm luân
UỐNG đắng cay – cơn thịnh nộ Chúa Trời
CHÉN vô phúc do chính mình chuốc lấy
NÀY hỡi hỡi trần nhân tội lỗi
KHÔNG một ai thoát khỏi lưới trời
SAO không lo sám hối đi thôi.
TRÁNH tai hoạ cứ nép mình bên Chúa
ĐƯỢC xót thương tha thứ liên liên
THÌ hồn ta khỏi mọi ưu phiền
XIN cho con mạnh sức vượt lên
THEO chân Chúa trên đường khổ nạn.
Ý Chúa muốn con vác cây thập giá:
CHA dìu con vào bến Phục Sinh.
(Sưu tầm)
CON MONG CHÚA
Chúa biết rằng con mong Ngài lắm
Như sa mạc khát tắm cơn mưa.
Mỏi mòn ngóng Chúa giữa trưa
Hiu hiu ngọn gió, lưa thưa lá vàng.
Khi con tim rộn ràng xao xuyến
Bởi mắt ai quyến luyến nhìn theo
Lăn tăn sóng mắt trong veo
Làm ngơ bởi đã quyết gieo Tin Mừng.
Đường con đi chập chùng bóng tối
Nẻo Ngài qua sáng lối kẻ vào
Lao xao tiếng gió thì thào
Hoang mang lo sợ thét gào tiếng Cha.
Chân lý của con là chính Chúa
Hy vọng nơi lời hứa của Ngài
Miệt mài bóng đổ đường dài
Kẻ đi tìm Chúa chẳng tài cán chi.
(Sưu tầm)